Trong cuộc sống,ngũ quan[tai,mắt…] rất quan trọng,nếu chẳng may mất hoặc thiếu một vài chức năng;sinh hoạt sẽ rất phiền toái.So với mắt,tai kém quan trọng hơn,đa phần bị lãng tai khi đã có tuổi tác;để khắc phục điều nầy,người đối thoại phải nói lớn;đây cũng là thứ bất tiện,đôi khi đã nói lớn,người điếc nặng cũng khó nghe. Để giải quyết chuyện nầy,khoa học đã làm ra máy trợ thính;đó là cái máy nhỏ có chức năng thu nhận và khuếch đại âm thanh dùng để nhét vào tai.Đeo máy trợ thính cũng khá rườm rà đối với người lớn tuổi,mắt kém,chúng nhỏ ,dễ rớt sanh hư hỏng,khó tìm.Máy giá 100 đô nghe ồn ào do có tạp âm,máy tốt vài trăm đô;không phải ai cũng có khả năng sắm máy trợ thính.
Nhờ phương tiện điện thoại di động,hiện nay người điếc có thể nghe được giọng nói ở mọi lúc,mọi nơi khi bấm số gọi máy.Điều bất tiện là phải dùng 2 máy,thông qua tổng đài làm trung gian chuyển âm.Theo tôi,bộ phận thu phát âm đều có trong điện thoại,chỉ cần bổ sung cài đặt thêm vài thứ trọng yếu là điện thoại sẽ có thêm chức năng của máy trợ thính cho người điếc…Trong tương lai,khi điện thoại có thêm chức năng nầy,người điếc có thể dùng điện thoại nói chuyện trực tiếp với người đối diện[chỉ cần 1 máy];đối với người điếc nặng,nút tăng chỉnh âm lượng là thứ cần có